Bảng điện ơi chạy chưa.
Màu tim tím với tôi được không.
Chơi với trên đỉnh cao, sao thấy cô đơn và lạc lõng.
Stoploss ơi chạm chưa, đừng như thế với tôi được không, xanh thì chốt deal, lỗ thì cầm thêm.
Đôi khi đu đỉnh cao là ta sẽ sống trong khổ đau.
Đôi chân đi lạnh toát, nhưng vẫn mua không hề toan tính.
Đôi khi muốn dừng lại, chẳng hiểu đang múc đang thêm vì đâu ??? múc vì khi giá lên ta gần bờ hơn.
Chorus 1:
Nhiều khi muốn FoMo nhưng sợ cô đơn.
Sợ cảm giác Cutloss mỗi ngày mỗi lớn hơn.
Sợ chạm vào Margin vu vơ.
Lên lên xuống xuống mập mờ.
Múc chưa xong đã vội cắt lỗ.
Ừ thì anh thích đu đỉnh nhưng sợ cô đơn.
Dù đã từng nói sút hết có lẽ sẽ tốt hơn.
Chỉ là vì chẳng muốn nghe ai.
Nên mình anh với những đêm dài.
Nghĩ đi em, đâu ai trung bình được mãi !
Chorus 2:
Nhiều khi muốn buông xuôi nhưng sợ mai tăng , sợ cảm giác chốt lỗ xong bờ lại đến .
Sợ mình vừa mới bán nó xong, mai lại tăng nó đến kịch trần . Nắm chưa xong đã vội hạ giá .
Nhiều khi gồng lỗ chán chê nên sợ thêm đau
Dù là từng nói cotloss có lẽ sẽ tốt hơn
Chỉ vì cay đắng khôn nguôi
Trên đỉnh cao tận mấy phiên liền
Cứ nghĩ xem Đâu ai trung bình được mãi
Nguồn: Sưu tầm Internet